Saturday, September 20, 2014

Thời gian

(I will wait for you)

Dẫu tháng năm như sông dài
Trôi chốn xa thiên thu
Dẫu bóng đêm cứ bao trùm
Nơi giá băng hoang vu
Rêu đá bao lâu bạc màu
Phăng phắc im suy tư
Tim chờ không mỏi mòn
Không bóng lặng hư

Cho tới khi em trở về
Mây xám ra đi mau
Cho nắng mai tuôn tràn trề
Khơi bướm ong lao xao
Cho nước sông quay ngược về
Nơi chốn xưa nôn nao
Cho tình yêu thắm lại
Nâng cánh diều cao

Qua bao lần đèn lên đêm về
Đèn tắt sớm mai
Bao nhiêu mùa nở hoa tươi màu
Mùa úa sắc phai
Nhân gian cười cuộc vui
Rơi lệ cuộc đắng bi ai
Nơi đây luôn ngóng vòng tay

Cho tới khi mái tóc mềm
Hớn hở trên vai êm
Cho tới khi môi nhoẻn cười
Như nến soi trong đêm
Khe khẽ nhánh hoa trước thềm
Hương tỏa lan mông mênh
Nghe đời êm ấm gọi
Thời gian rũ quên.

Tuesday, September 16, 2014

Ấm êm

(Silver threads among the gold)



Khi bóng đêm tràn về lúc lên đèn
Trời buồn lạnh khách xa lìa bến
Nơi ấm êm quay về mắt môi hiền
Phiền muộn như nón treo trước thềm
Tay sẽ nắm, nụ cười sẽ trao trìu mến
Qua bao năm se sắt chưa phai
Trong bóng đêm vọng về khúc an hoài
Cùng người đi nẻo xa đời dài

Khi ánh dương lên bừng ấm chân trời
Giọt sương mai lóng lánh ngày mới
Chân bước xa ngoảnh lại vẫy tay cười
Dặm đường dài ủ ấm tim người
Dù mưa nắng có chợt đổi thay thời khắc
Thương yêu luôn chan chứa không vơi
Con sóng lô xô thuyền lấp biển mờ
Một lòng về ấm êm bến bờ

Khi tóc mây nhuốm màu tháng năm dài
Cầm đôi tay xếp dấu thời gian
Nghe thiết tha một đời mến thương hoài
Mùi hương lan thoảng dưới trăng tàn
Bàn chân đã mỏi mềm gót phiêu bồng bước
Chung bao nhiêu ký ức miên man
Êm ấm đôi tim này mãi chan hòa
Giàn hồng hoa thắm mãi trước nhà.

Friday, September 12, 2014

Đâu rồi giấc mơ

(Où sont les rêves)



Chiều nhạt nắng úa tắt sớm
Không gian quạnh quẽ
Những bôn ba đi qua mau
Quanh tôi lặng lẽ
Tần ngần đọc lại từng trang
Từng dòng nhật ký ngày xưa ố vàng

Màu mực bao năm pha phôi
Tim non tìm lối
Gói ghém bao nhiêu tâm tư
Hân hoan giận dỗi
Chợt trở về trong lao xao
Kỷ niệm lặng tiếng từ lâu hỏi chào

Bài ca xưa đã viết xong
Ngại ngùng vùi sâu cõi lòng
Vần thơ vụng thuở dại ngây
Thẹn thùng vò nát trong tay
Rồi giờ đây

Đâu ngày đếm bước
Sân ga những chuyến tàu
Đâu niềm thao thức
Về ngày mai bắt đầu
Băn khoăn những chờ mong
Dù tràn trề khát vọng

Đâu ngày mới lớn
Ngời rạng một tâm hồn
Đâu niềm mơ ước
Tuổi mười lăm táo tợn

Dang cánh trời mây
Đời rộng dài siết vòng tay
Kỷ niệm xưa giờ về đây

Đàn và balô trên vai
Ra đi ngày vắng
Náo nức âu lo bâng khuâng
Sân ga nhạt nắng
Nào gì nhiều hành trang
Chỉ đầy ắp buồng tim ước nguyện

Từng trang tâm tư cũ màu
Gọi về ngày xanh mái đầu
Hồn trai niên thiếu ngày nao
Rực nhìn về ánh trời cao
Mà giờ đây

Đâu rồi cơn gió
Thổi buồm căng xa bờ
Đâu niềm mê đắm
Rừng rực xuyên sóng mờ
Đưa ước vọng xa
Trở về cập bến nhà

Yêu người chưa thấy
Tình nồng nàn vun dày
Ấm lời chưa nói
Từ lòng tha thiết đầy
Năm tháng ngủ quên
Bồi hồi chiều vắng triều lên
Nhịp lòng xưa giờ về bên...

Sunday, September 7, 2014

Đường mòn

(Caminito)




Chầm chậm đôi chân miên man lần theo lối xưa
Lau trắng soi lưa thưa bến nước vắng không thuyền đưa
Ký ức cũ lao xao con sóng bập bềnh
Tiếc nuối cũ nao nao theo bước gập gềnh

Trở về đây sau bao tháng ngày bươn nẻo xa
Xưa bướm hoa tung tăng lồng ngực nhẹ ngân tiếng ca
Đã mất hết dấu ấm áp kỷ niệm vui
Chỉ có nắng bên kia sông tắt ngậm ngùi

Từ độ em ra đi buồn ngày mong tháng đợi
Giọt lệ có đôi khi, nụ cười mãi xa rời

Đường mòn xưa đôi chân vui vàng hoa khắp nơi
Nay vắng vẻ tiêu sơ cỏ lách xác xơ lặng phơi
Ánh mắt cũ qua nơi đây thấy ngỡ ngàng
Nhớ chốn cũ qua nơi đây thấy bẽ bàng

Đường mòn nay im bơ vơ chờ mong bước chân
Đâu thấy tiếng reo vui, nụ cười buồn trong lắng câm
Sẽ cất bước tới chốn cánh chim trời bay
Sẽ mãi mãi xa quê xưa con đường này

Từ độ em ra đi buồn ngày mong tháng đợi
Giọt lệ có đôi khi, nụ cười mãi xa rời

Từ độ em ra đi khô ngày mong tháng đợi
Giọt lệ có lắm khi, hạnh phúc mãi xa vời.