Saturday, May 2, 2015

Mắt lệ cho người tình

Mình không thích cái tựa cho mấy, nhưng bản nhạc thì trước đây rất yêu, bây giờ cũng yêu nhưng chỉ còn tính hoài niệm bảng lảng.

Sài Gòn những năm 1980 còn thưa xe cộ, mà đa số là xe đạp. Cái thành phố xưa đã mất, trong khi cái xô bồ náo nhiệt mới chưa xảy ra. Hồi đó mới lớn, còn nhạy cảm, còn mong manh lắm. Tương lai bế tắc, hay buồn đạp xe lang thang. Một đêm đi ngang hồ Con Rùa, con đường rộng vắng lặng dưới ánh đèn cao áp. Chợt nghe vọng ra từ một quán café một giai điệu lạ, du dương mà chùng lắng. Cái mất mát, tiếc nuối trong bài hát không hẳn là tâm sự của mình, nhưng điệu nhạc thì sao mà vừa vặn khít khao với tâm trạng, khiến mắt cay cay. Đó chình là bài Mắt lệ cho người tình của nhạc sĩ Phạm Mạnh Cương.

Từ sau đêm đó, bài hát này đã theo mình trong nhiều năm cho đến lúc mình già giặn, cứng cỏi hơn, và chuyển hướng tới những thể loại âm nhạc khác thích hợp hơn. Rồi một đêm mới đây mình nằm mơ nghe bài hát xưa cũ này, vậy là sáng ra cầm đàn hát lại trước lúc bắt đầu ngày mới. Kỷ niệm vẫn đẹp, nhưng cái buồn đã vơi nhiều, đã chìm đi trong sương mờ dĩ vãng.


Mắt lệ cho người tình

Tay mẹ

Viết cho Má
Mất ngày 8/4/2015, an táng ngày 12/4/2015



Căn phòng trống
Tấm ảnh mờ
Tay mẹ ngày xưa
Cầm tay con dại

Cuộc đời bão dậy
Không chỉ một lần
Những kẻ ác tâm
Những hồn hoang muội
Đêm sâu vời vợi
Gầy guộc bàn tay
Che bớt sóng dày
Cho con chút nắng
Gánh vai trĩu nặng
Nhát cuốc ruộng cằn
Uống nỗi nhọc nhằn
Cho con khôn lớn

Đường đời lởm chởm
Vênh bước con đi
Lắm lúc nghĩ suy
Nhiều cơn buồn nản
Tử tế khô hạn
Gian trá lên ngôi
Dìm tắt nụ cười
Bủa ngày không rạng
Những chiều chạng vạng
Mắt mẹ ươm buồn
Giọt lệ chẳng tuôn
Cho lòng sũng nặng

Về ngồi im lặng
Bên dáng mẹ gầy
Tìm nắm bàn tay
Hanh hao mòn mỏi
Bàn tay an ủi
Vỗ về vết đau
Bàn tay nguyện cầu
Khi đời bối rối
Bàn tay sớm tối
Ngong ngóng yêu thương
Dẫu xa dặm đường
Dẫu ngày khô cạn

Giờ tay mẹ lạnh
Con buông không đành
Trở về loanh quanh
Người đi còn dấu
Món quen mẹ nấu
Tấm áo mẹ là
Chai dầu mẹ xoa
Buồn nghe thinh lặng
Môi sao mằn mặn
Dù biết rõ ràng
Rạng rỡ thiên đàng
Mẹ vui đoàn tụ

Hoa ươm nụ
Tay mẹ trồng
Con đời trổ bông
Hôn tay mẹ tưới.