Thursday, December 28, 2017

Chiều cuối năm

Chiều cuối năm yên ắng
Mây nhàn nhạt ủ giăng
Hạt mưa đọng lạnh căm
Rơm rớm ngoài cửa sổ

Tâm tư nào loang lổ
Mảnh vườn nào xác xơ
Gió cuốn mất đường tơ
Về hư không nguồn cội

Đoá hồng nào chết vội
Còn thương mảnh trăng tàn
Vài ba tiếng quạ khan
Chắp thành lời niệm khúc

Mồ côi không di chúc
Độc hành chẳng than van
Bừng một đóa nắng tràn
Rồi ra đi lặng lẽ

Chiều không gian quạnh quẽ
Đèn ảo não pha phôi
Đom đóm đã về trời
Chờ mùa đông khép lại.

Wednesday, November 8, 2017

Giã từ

(As I Leave Behind Neidin)




Lúc giã từ lạnh ngắt bàn tay
Cánh hoa tàn lặng lẽ lìa bay
Chiều muộn tia nắng không đầy
Khuất sau đồi niềm vui còn mấy
Bước chân về quạnh quẽ đường đêm
Hàng cây rưng rưng lên tiếng
Nhớ lấy ánh mắt hiền
Chất chứa những nỗi niềm
Ra đi có thấy bình yên
Nhớ lấy ánh mắt hiền
Chất chứa những nỗi niềm
Ra đi xin hãy bình yên

Lúc giã từ nào nói gì đâu
Chỉ nghẹn ngào mặt cúi thật lâu
Bờ môi run run nhạt màu
Phút giây này đau mãi về sau
Căn phòng lạnh buồn trĩu ngày qua
Tàn thu âm u sương giá
Vắng tiếng nói ấm êm
Vấn vít bước cỏ mềm
Ra đi có thấy nhẹ tênh
Vắng tiếng nói ấm êm
Vấn vít bước cỏ mềm
Ra đi xin cứ nhẹ tênh

Kỷ niệm nào lặng lẽ chiều nay
Tiếng thở dài lạnh héo bàn tay
Vườn thu lá úa phủ đầy
Vấn vương còn buồn thương ngày ấy
Ánh đèn vàng hiu hắt từng đêm
Hàng cây thầm thì êm tiếng
Vẫn nhớ bóng dáng gầy
Vẫn nhớ mái tóc đầy
Ra đi có lắm đổi thay
Vẫn nhớ bóng dáng gầy
Vẫn nhớ mái tóc đầy
Ra đi xin cứ đổi thay
Ra đi xin hãy đổi thay

Thursday, October 12, 2017

Thì thầm

(Viết cho Sandy và Andy)

Thì thầm bên tai con
Rằng ba thương con lắm
Như đất trời thăm thẳm
Nghiêm lặng buổi hồng hoang
Như gió thổi đá mòn
Triệu năm thành đồi cỏ
Cho bầy chim mào đỏ
Xúm xít cụm hoa vàng
Cho mây trắng lang thang
Trôi êm niềm viễn mộng

Như giọt nước xao động
Lăn tăn tỏa mặt hồ
Thành gợn sóng nhấp nhô
Vuốt ve từng viên sỏi
Thương con không mòn mỏi
Không tính tháng kể ngày
Cầm nhỏ xíu bàn tay
Nghe tim reo dào dạt
Những dặm dài phiêu bạt
Những gót giày tả tơi
Những dấu hỏi chơi vơi
Về bên con tan biến

Ba thương con như biển
Len lỏi khắp địa cầu
Ngàn năm nữa về sau
Vẫn vỗ về khóm cỏ
Vẫn chở thuyền đây đó
Tìm hương lạ trời xa
Rồi đưa trở về nhà
Nương qua ngày giông bão
Thương con như tiếng sáo
Dìu dặt buổi trăng lên
Lúc réo rắt bình yên
Khi bồn chồn mong đợi

Thương con lòng vời vợi
Như xa tắp ánh sao
Vẫn nhấp nháy hỏi chào
Những đêm không giấc ngủ
Trong thinh lặng bao phủ
Khe khẽ nói yêu con
Mai sau ba không còn
Lời ba trong tiềm thức
Sẽ âm thầm tiếp sức
Con vượt chặng gian nan
Trong giọt nắng ngày tàn
Trong bình minh sương đọng
Sẽ còn nghe tiếng vọng
Ba thương con thầm thì

Con sẽ nhẹ bước đi
Môi sẽ cười ấm áp
Dù ngoài kia lấm láp
Vẫn giữ ròng con tim
Chắt chiu phút lặng im
Mơ về ngày thơ dại
Có mảnh vườn hoa trái
Tay ba dắt con đi
Con sẽ nói thầm thì
Rằng con thương ba lắm.

Friday, August 4, 2017

Khát

Nắng gắt lâu rồi sao trời không mưa
Cỏ lá mệt nhoài phơ phất gió lùa
Hoa chưa nở đã bạc đầu ủ rũ
Bụi lắng im lìm bờ úa dậu thưa

Đất khát lâu rồi sao trời không mưa
Cây non èo uột xơ xác giữa mùa
Chim đem tiếng hót bay tìm xứ khác
Để lại tổ buồn lặng ngắt vườn xưa

Nước cạn lâu rồi không thấy mưa rơi
Người đi khơi mạch gian nan cả đời
Đồng cằn ruộng hạn lên đầy gai góc
Tủi lòng nông phu nón áo tả tơi

Nắng cháy lâu rồi sao trời không mưa
Thế gian ngột ngạt ngóng gió sang mùa
Đôi lần mây kéo ì ầm sấm vọng
Vẫn thiếu mưa rơi, trời vẫn nỡ đùa!

Friday, July 28, 2017

Vừa đi vừa hát

Trên nẻo đường mòn
Vừa đi vừa hát
Trũng xanh bát ngát
Bàng bạc hương ngây
Rạo rực cỏ cây
Say mùa căng nhựa
Suối reo chan chứa
Dòng nhạc trong ngần
Hoa dại lăn tăn
Gợn vàng cơn gió

Đường khô bụi đỏ
Vừa hát vừa đi
Uể oải dã quì
Rũ ngày mong đợi
Trăng cao vời vợi
Soi tiếng côn trùng
Lấm láp chân dung
Lạc loài quán trọ
Ngọn đèn ủ nhỏ
Hắt bóng đêm dài

Biển rạng ban mai
Vừa đi vừa hát
Dấu chân trên cát
Còn đó bao lâu
Sóng vỗ con tàu
Im neo bến cũ
Nằm nghe gió hú
Có nhớ trời xa
Đâu mới là nhà
Cho yên xao động

Cầu qua sông rộng
Vừa hát vừa đi
Nước chảy một khi
Không ngày trở lại
Dạt vào bến bãi
Kỷ niệm xa gần
Mỏi tiếng chuông ngân
Mòn thân thuyền chậm
Tháng ngày kẽ đậm
Tuổi đã chông chênh

Đèo núi gập ghềnh
Vừa đi vừa hát
Giấc mơ bể nát
Rừng đã vào thu
Mây kéo âm u
Lá vàng lẩy bẩy
Túp nhà run rẩy
Bếp lửa bập bùng
Dây đàn nhẹ rung
Bâng khuâng nhạc trỗi

Đời còn vạn lối
Vừa hát vừa đi
Tới lúc chia ly
Vừa đi vừa hát.

Friday, July 7, 2017

Ven rừng

Trên khúc gỗ ven rừng
Ngồi nghe mắt rưng rưng
Trái đỏ chùm dửng dưng
Gió xua dài tiếng thở

Mấy khúc đời dang dở
Dăm mảnh trời loanh quanh
Ngắn ngủi giấc mộng lành
Tỉnh ra buồn rười rượi

Có gì nhiều mong đợi
Rơi một cánh hoa hồng
Lạc một mảnh nắng trong
Cho qua ngày mông muội

Dặm trường trân gió bụi
Ước một giọt mưa rào
Lặng nghe tiếng xác xao
Cỏ buông lời khô khốc

Đi qua vài cơn lốc
Còn tiếng hát tả tơi
Thoi thóp một nụ cười
Chờ bình minh quay lại

Những dấu chân lỡ dại
Những vết đường trót khôn
Cùng về chốn hoàng hôn
Ven rừng ngồi giấu mặt.

Wednesday, July 5, 2017

Những bài hát cũ

Những bài hát cũ
Như mảnh vườn quên
Tháng ngày chông chênh
Bần thần cỏ dại
Có khi về lại
Hái được nụ cười
Cánh thắm đỏ tươi
Giữa lùm gai góc
Hòn sỏi lăn lóc
Giờ đã bám rêu
Nghe tiếng sáo chiều
Biết còn hơi thở
Mảnh rào gãy đổ
Vài đóa hồng leo
Nắng rót trong veo
Lên cành thưa nụ

Những bài hát cũ
Như chiếc thuyền già
Rũ bụi đường xa
Về miền lau lách
Lạ thân lữ khách
Chốn bến bờ xưa
Mưa giọt lưa thưa
Trên dòng sông lạnh
Túp nhà cô quạnh
Phảng phất hồn quen
Bàng bạc ánh đèn
Soi ngày thơ ấu
Còn vương vết dấu
Tiếng hát mông mênh
Sóng vỗ bập bềnh
Sương đêm cuồn cuộn

Chân về đã muộn
Nắng đã nhạt dần
Còn lại tần ngần
Những bài hát cũ...