Wednesday, November 8, 2017

Giã từ

(As I Leave Behind Neidin)




Lúc giã từ lạnh ngắt bàn tay
Cánh hoa tàn lặng lẽ lìa bay
Chiều muộn tia nắng không đầy
Khuất sau đồi niềm vui còn mấy
Bước chân về quạnh quẽ đường đêm
Hàng cây rưng rưng lên tiếng
Nhớ lấy ánh mắt hiền
Chất chứa những nỗi niềm
Ra đi có thấy bình yên
Nhớ lấy ánh mắt hiền
Chất chứa những nỗi niềm
Ra đi xin hãy bình yên

Lúc giã từ nào nói gì đâu
Chỉ nghẹn ngào mặt cúi thật lâu
Bờ môi run run nhạt màu
Phút giây này đau mãi về sau
Căn phòng lạnh buồn trĩu ngày qua
Tàn thu âm u sương giá
Vắng tiếng nói ấm êm
Vấn vít bước cỏ mềm
Ra đi có thấy nhẹ tênh
Vắng tiếng nói ấm êm
Vấn vít bước cỏ mềm
Ra đi xin cứ nhẹ tênh

Kỷ niệm nào lặng lẽ chiều nay
Tiếng thở dài lạnh héo bàn tay
Vườn thu lá úa phủ đầy
Vấn vương còn buồn thương ngày ấy
Ánh đèn vàng hiu hắt từng đêm
Hàng cây thầm thì êm tiếng
Vẫn nhớ bóng dáng gầy
Vẫn nhớ mái tóc đầy
Ra đi có lắm đổi thay
Vẫn nhớ bóng dáng gầy
Vẫn nhớ mái tóc đầy
Ra đi xin cứ đổi thay
Ra đi xin hãy đổi thay