Kỷ niệm ấu thơ trở về
Một đêm ánh trăng tràn trề
Biển đêm sóng vỗ rì rào
Điệu nhạc chầm chậm vút cao
Không gian như ngưng lắng
Chỉ thoáng gió thì thầm
Niềm man mác đóa ngọc lan
Ngồi bó gối trên đỉnh đồi
Lạc trôi tiếng chim bồi hồi
Hoàng hôn tắt đêm vời vợi
Nhạt nhòa đèn thuyền viễn khơi
Lao xao cây rung gió
Những chiếc lá chuyện trò
Lời xao xác bóng thời gian
Dạt dào một nhạc khúc
Cất cánh giữa mênh mông
Thanh âm reo trong ngần
Vui ngây thơ năm tháng
Bàn chân cát êm về chiều
Biển êm rút xa ngọn triều
Đời trong vắt không muộn phiền
Bạn bè gọi chào hồn nhiên
Nâng niu những vỏ ốc
Những sỏi đá bạc màu
Hải âu cánh nghiêng trời cao
Thuyền câu đã quay về bờ
Người thiếu nữ thôi đợi chờ
Đèn lên tiễn đưa một ngày
Nhè nhẹ một làn khói bay
Bâng khuâng chân mây tím
Nhuốm ánh mắt dõi tìm
Rồi đêm ngắm sao lặng yên
Vọng về một nhạc khúc
Đánh thức những giấc mơ
Mây lăn tăn xa bờ
Hương nao nao trong gió
|
Nẻo đường nào còn khuất
Phía đỉnh núi lam khơi
Xa xăm những khoảng trời
Chân non chưa bước tới
Tuổi thơ trút lá từng ngày
Từng đêm sóng dâng biển đầy
Lặng nghe hải âu gọi bầy
Bạn bè tần ngần nắm tay
Ra đi trong hanh nắng
Gió nếm mằn mặn
Nhìn xa khuất mái nhà xưa
Thời gian lớp lớp chập chùng
Bàn chân lãng phiêu nghìn trùng
Đèn khuya ướt đẫm lạnh lùng
Bùi ngùi kỷ niệm nhớ nhung
Nơi xa xôi năm ấy
Biển sớm có còn đầy
Hoàng hôn có tím làn mây
Chờ hoài một nhạc khúc
Tỏa ấm tiếng ru đêm
Quên lo âu muộn phiền
Không băn khoăn nuối tiếc
Những sớm mai biển biếc
Loang loáng sóng nhấp nhô
Chim lao xao bãi bờ
Vui tung đôi cánh trắng
Nghe tiếng ai gọi chào
Ngoảnh nhìn nụ cười thân quen
Bàn chân cát lao xao
Gọi về một khoảng trời êm
Hoài vọng về trong đêm.
|