Saturday, February 15, 2020

Mưa đổ

Nghiêng nghiêng làn mưa đổ
Chênh chếch mấy hàng cây
An nhiên một chốn này
Tri âm cùng thinh lặng

Tàn thu mây trĩu nặng
Hoa vương vãi quanh thềm
Lướt thướt ướt hàng hiên
Dăm lá vàng run rẩy

Người bên song có thấy
Vụn những mảnh thời gian
Phai mấy thuở nắng tàn
Ngược dòng về neo lại

Những vết chân non dại
Những tiếng cười trong veo
Đồi cỏ biếc thông reo
Tiễn ngút ngàn mây trắng

Có nhớ vàng hiên nắng
Chiều tím đỉnh núi xa
Tiếng mẹ gọi về nhà
Bữa cơm bạc đầm ấm

Người bên song có ngắm
Hoa đỏ rụng tả tơi
Nhớ cánh phượng rơi rơi
Cổng trường ngày khép lại

Những ngả đường trái phải
Bạn bè cũ khuất dần
Đứa không chốn nương thân
Phiêu bạt tìm xứ lạ

Đứa qua ngày vật vạ
Ngày không thấy mặt trời
Đêm ngọn đèn chơi vơi
Soi nẻo đời vụn vỡ

Người bên song có nhớ
Những buồn khổ chất chồng
Bom đạn nổ vừa xong
Là tù đày biền biệt

Những người mẹ sức kiệt
Những trẻ nhỏ bơ vơ
Run rẩy giữa rừng cờ
Nghe phóng thanh nguyền rủa

Những nát nhà tan cửa
Những người đi không về
Ngày nối ngày lê thê
Đỏ chân trời tuyệt vọng

Người bên song có ngóng
Người mất xác biển khơi
Kẻ tức tưởi lìa đời
Ngậm hờn tay hải tặc

Buồn nào hằn đáy mắt
Đau nào dại làn môi
Hành trang tới xứ người
Còn nửa hồn nham nhở

Chắp lại từng mảnh vỡ
Vun lại những tả tơi
Tìm lại chút nụ cười
Cho những người sống sót

***

Đàn chầm chậm thánh thót
Trẻ khúc khích hồn nhiên
Giữa giây phút bình yên
Nghe nao nao xao động

Đêm về trầm giấc mộng
Những tiếng nói thầm thì
Những sóng vỗ chia ly
Ngậm ngùi mùa lúa trổ

Nghiêng nghiêng làn mưa đổ
Chênh chếch mấy hàng cây
Cô đơn một chốn này
Ngả đầu nghe thinh lặng.

02/2020