Sunday, March 10, 2024

Giã từ

Giây phút giã từ
Lạnh ngắt bàn tay
Hoa tàn lìa bay
Cuối chiều lặng lẽ
Chân về quạnh quẽ
Hẫng hụt đường đêm
Gờn gợn gió lên
Rì rào ly biệt
Mắt buồn da diết
Chan chứa nỗi niềm
Bây giờ dừng bước
Chắc là bình yên

Giây phút giã từ
Nói được gì đâu
Cúi mặt thật lâu
Nghẹn trào lên mắt
Căn phòng lặng ngắt
Nhớ người đã xa
Cửa sổ nhạt nhòa
Nhá nhem bóng tối
Vấn vương giọng nói
Lưu luyến gót mềm
Giờ thành sương khói
Hẳn là nhẹ tênh

Kỷ niệm lẩn khuất
Trở về chiều nay
Lạnh héo bàn tay
Nén dài tiếng thở
Hoàng hôn úa cỏ
Heo hắt đèn vàng
Khóm cúc đã tàn
Trăng xưa đã rụng
Bên kia thung lũng
Chắc lắm đổi thay
Còn lại nơi này
Thời gian sững lại.

03/2024

Tuesday, March 5, 2024

Ngậm ngùi

Bên khung cửa sổ
Nắng đã nhạt dần
Bóng dài trầm ngâm
Bụi ngày chưa rũ

Lặng thầm ảnh cũ
Khung gỗ phai màu
Năm tháng lùi mau
Nhạt nhòa sương kín

Đường nhỏ hoa tím
Chốn mịt mù xa
Chim vẫn thiết tha
Tàn hơi ngóng đợi

Hoàng hôn vời vợi
Thấp thoáng ánh đèn
Man mác bóng đêm
Rưng rưng nắng tắt

***

Góc bàn lay lắt
Những đóa hoa tàn
Trang sách miên man
Trầm tư kỷ niệm

Tóc màu đã điểm
Giấy trắng đã nhàu
Ngày chậm nối nhau
Nghe cay trong mắt

Mảnh trời trong vắt
Lồng lộng gió xa
Dấu chim đã nhòa
Bài ca đã lạc

Còn đây bàng bạc
Nỗi nhớ bềnh bồng
Hoàng hôn chầm chậm
Ngày tàn mênh mông

Hoàng hôn chầm chậm
Ngậm ngùi mênh mông.

Thursday, February 29, 2024

Thức dậy

Khi tia nắng mặt trời
Chạm vào đất tinh khôi
Kìa bao nhiêu chồi nụ
Bừng dậy rạo rực vui

Ngọt ngào lời chim hót
Như đời thương mến chào
Nắng vờn cánh hoa đào
Sớm mùa xuân trong vắt

Đất ươm mầm xanh ngắt
Như tỏa sáng nụ cười
Giọt sương đọng rạng ngời
Long lanh trên chồi đỏ

Xòe bàn tay nho nhỏ
Đã bao ngày hanh hao
Gội trong nắng tươi màu
Cho làn môi thắm lại

Sau đêm dài thức dậy
Quên đường cũ gập ghềnh
Sau cơn mê tỉnh giấc
Thấy quê nhà bình yên

***

Rồi khi ánh chiều tàn
Về nhuộm tím không gian
Cánh vạc nào về ngang
Cuối trời trôi chầm chậm

Trên dòng sông thăm thẳm
Trăng nước đã muộn màng
Thuyền xưa cũng lỡ làng
Biến tan vào sóng vỗ

Chân bồi hồi cứ ngỡ
Đá sỏi khẽ hỏi chào
Này những cơn mộng vắng
Nay có còn nao nao

Mưa rả rích trong đêm
Giọt lăn tăn trước thềm
Vỗ về người yên giấc
Mai dậy đón ngày lên

Sau đêm dài thức dậy
Quên tháng ngày lênh đênh
Sau cơn mê tỉnh giấc
Đây quê nhà bình yên.

02/2024

Tuesday, February 27, 2024

Thanh âm

Có khi nào mệt mỏi
Những âm thanh ồn ào
Những chen lấn lao nhao
Giữa cảnh đời chật chội

Có khi nào đêm tối
Nghe lớn tiếng kẻ say
Những trách móc đắng cay
Mệt nhoài đời lao khổ

Những âm thanh hoen ố
Như trộm mất bình yên
Thì đây tiếng khoan hiền
Cho cõi lòng dịu lại

Mưa gõ đều trên mái
Ru cho cạn suy tư
Cho nhạt nhòa thực hư
Tan êm vào cõi mộng

Gió lùa nghe xao động
Vòm lá biếc trưa hè
Giọng thì thầm vuốt ve
Vơi đi niềm khắc khoải

Tiếng trẻ con cười nói
Trong veo màu ngây thơ
Tô lại những bến bờ
Đã phai trong hoài niệm

Tiếng chuông trầm suy nghiệm
Những được mất cuộc đời
Những gì hãy bỏ rơi
Cho tâm hồn thanh thản

Tiếng mơ hồ bảng lảng
Đêm trăng rọi đường quê
Đàn ngân khúc đam mê
Rồi nhòa vào dĩ vãng

Đi qua nhiều năm tháng
Từng nghe nhiều thanh âm
Có tiếng bổng tiếng trầm
Gom góp thành chuỗi nhạc

Những chiều rơi man mác
Gió gọi về âm xưa
Trong lá rụng lưa thưa
Nhìn ra đời đang muộn.

02/2024

Monday, February 12, 2024

Hờ hững

Ngồi bên tượng đá
Đàn khảy dăm câu
Đá vẫn trơ màu
Nhạc buồn tắt lịm

Vệt màu hoài niệm
Nét cọ suy tư
Vẽ thành tàn dư
Của ngày không đến

Sợi dài màu mến
Sợi ngắn màu mơ
Dệt thành vạt thơ
Trao cho hờ hững

Mưa giọt lững thững
Lay động cành mềm
Đá vẫn lặng im
Lồng ngực không tim
Đôi môi không hé
Linh hồn nhỏ bé
Thiếu vắng từ lâu
Ngàn năm về sau
Câm lặng nối nhau
Thành lời rêu phủ.

02/2024