Giây phút giã từ
Lạnh ngắt bàn tay
Hoa tàn lìa bay
Cuối chiều lặng lẽ
Chân về quạnh quẽ
Hẫng hụt đường đêm
Gờn gợn gió lên
Rì rào ly biệt
Mắt nào da diết
Chan chứa nỗi niềm
Bây giờ khép lại
Chắc là bình yên
Giây phút giã từ
Nói được gì đâu
Cúi mặt thật lâu
Nghẹn trào lên mắt
Căn phòng lặng ngắt
Nhớ người đã xa
Cửa sổ nhạt nhòa
Nhá nhem bóng tối
Vấn vương giọng nói
Lưu luyến gót mềm
Giờ thành sương khói
Hẳn là nhẹ tênh
Kỷ niệm lẩn khuất
Trở về chiều nay
Lạnh héo bàn tay
Nén dài tiếng thở
Hoàng hôn úa cỏ
Heo hắt đèn vàng
Khóm cúc đã tàn
Trăng xưa đã rụng
Bên kia thung lũng
Chắc lắm đổi thay
Còn lại nơi này
Thời gian sững lại.
03/2024
Sunday, March 10, 2024
Tuesday, March 5, 2024
Ngậm ngùi
Bên khung cửa sổ
Nắng đã nhạt dần
Bóng dài trầm ngâm
Bụi ngày chưa rũ
Lặng thầm ảnh cũ
Khung gỗ phai màu
Năm tháng lùi mau
Nhạt nhòa sương kín
Đường nhỏ hoa tím
Chốn mịt mù xa
Chim vẫn thiết tha
Tàn hơi ngóng đợi
Hoàng hôn vời vợi
Thấp thoáng ánh đèn
Man mác bóng đêm
Rưng rưng nắng tắt
***
Góc bàn lay lắt
Những đóa hoa tàn
Trang sách miên man
Trầm tư kỷ niệm
Tóc màu đã điểm
Giấy trắng đã nhàu
Ngày chậm nối nhau
Nghe cay trong mắt
Mảnh trời trong vắt
Lồng lộng gió xa
Dấu chim đã nhòa
Bài ca đã lạc
Còn đây bàng bạc
Nỗi nhớ bềnh bồng
Hoàng hôn chầm chậm
Ngày tàn mênh mông
Hoàng hôn chầm chậm
Ngậm ngùi mênh mông.
Nắng đã nhạt dần
Bóng dài trầm ngâm
Bụi ngày chưa rũ
Lặng thầm ảnh cũ
Khung gỗ phai màu
Năm tháng lùi mau
Nhạt nhòa sương kín
Đường nhỏ hoa tím
Chốn mịt mù xa
Chim vẫn thiết tha
Tàn hơi ngóng đợi
Hoàng hôn vời vợi
Thấp thoáng ánh đèn
Man mác bóng đêm
Rưng rưng nắng tắt
***
Góc bàn lay lắt
Những đóa hoa tàn
Trang sách miên man
Trầm tư kỷ niệm
Tóc màu đã điểm
Giấy trắng đã nhàu
Ngày chậm nối nhau
Nghe cay trong mắt
Mảnh trời trong vắt
Lồng lộng gió xa
Dấu chim đã nhòa
Bài ca đã lạc
Còn đây bàng bạc
Nỗi nhớ bềnh bồng
Hoàng hôn chầm chậm
Ngày tàn mênh mông
Hoàng hôn chầm chậm
Ngậm ngùi mênh mông.
Subscribe to:
Posts (Atom)