Nhiều đêm chợt tỉnh giấc
Chẳng biết mình ở đâu
Mịt mùng đêm sâu
Bốn bề thăm thẳm
Có thật mình hiện hữu
Tại một thế giới nào
Hay chỉ là ý thức
Giữa khôn càn tiêu dao
Có nhiều đêm thảng thốt
Đời mình còn lại gì
Chỉ hai bàn tay trắng
Ngón xòe, cát trôi đi
Những này những nọ
Những đó những kia
Có phải là ảo ảnh
Rồi một sớm bỏ lìa
Nằm ngửa trên đỉnh đồi
Nhìn mây vội vàng trôi
Tay níu chặt khóm cỏ
Đỡ thấy mình chơi vơi.
05/2022
No comments:
Post a Comment