Tuesday, September 16, 2014

Ấm êm

(Silver threads among the gold)



Khi bóng đêm tràn về lúc lên đèn
Trời buồn lạnh khách xa lìa bến
Nơi ấm êm quay về mắt môi hiền
Phiền muộn như nón treo trước thềm
Tay sẽ nắm, nụ cười sẽ trao trìu mến
Qua bao năm se sắt chưa phai
Trong bóng đêm vọng về khúc an hoài
Cùng người đi nẻo xa đời dài

Khi ánh dương lên bừng ấm chân trời
Giọt sương mai lóng lánh ngày mới
Chân bước xa ngoảnh lại vẫy tay cười
Dặm đường dài ủ ấm tim người
Dù mưa nắng có chợt đổi thay thời khắc
Thương yêu luôn chan chứa không vơi
Con sóng lô xô thuyền lấp biển mờ
Một lòng về ấm êm bến bờ

Khi tóc mây nhuốm màu tháng năm dài
Cầm đôi tay xếp dấu thời gian
Nghe thiết tha một đời mến thương hoài
Mùi hương lan thoảng dưới trăng tàn
Bàn chân đã mỏi mềm gót phiêu bồng bước
Chung bao nhiêu ký ức miên man
Êm ấm đôi tim này mãi chan hòa
Giàn hồng hoa thắm mãi trước nhà.

No comments:

Post a Comment