Sunday, September 7, 2014

Đường mòn

(Caminito)




Chầm chậm đôi chân miên man lần theo lối xưa
Lau trắng soi lưa thưa bến nước vắng không thuyền đưa
Ký ức cũ lao xao con sóng bập bềnh
Tiếc nuối cũ nao nao theo bước gập gềnh

Trở về đây sau bao tháng ngày bươn nẻo xa
Xưa bướm hoa tung tăng lồng ngực nhẹ ngân tiếng ca
Đã mất hết dấu ấm áp kỷ niệm vui
Chỉ có nắng bên kia sông tắt ngậm ngùi

Từ độ em ra đi buồn ngày mong tháng đợi
Giọt lệ có đôi khi, nụ cười mãi xa rời

Đường mòn xưa đôi chân vui vàng hoa khắp nơi
Nay vắng vẻ tiêu sơ cỏ lách xác xơ lặng phơi
Ánh mắt cũ qua nơi đây thấy ngỡ ngàng
Nhớ chốn cũ qua nơi đây thấy bẽ bàng

Đường mòn nay im bơ vơ chờ mong bước chân
Đâu thấy tiếng reo vui, nụ cười buồn trong lắng câm
Sẽ cất bước tới chốn cánh chim trời bay
Sẽ mãi mãi xa quê xưa con đường này

Từ độ em ra đi buồn ngày mong tháng đợi
Giọt lệ có đôi khi, nụ cười mãi xa rời

Từ độ em ra đi khô ngày mong tháng đợi
Giọt lệ có lắm khi, hạnh phúc mãi xa vời.

No comments:

Post a Comment